Cho con về thăm lại mái nhà xưa
Chốn bình yên giữa bộn bề cuộc sống
Được bên cha như thuở còn bé bỏng
Gác lên tay êm ả giấc trưa nồng
Có thể nào con tìm lại được không?
Chút ngây ngô như ngày còn thơ bé
Vẳng bên tai những lời răn của mẹ
Phận đàn bà, con công hạnh ngôn dung
Trải qua bao cơn sóng gió trập trùng
Con mới hiểu tấm chân tình cha mẹ
Tình thương con sâu bao la đến thế
Chẳng thể nào đếm nổi bằng lá cây
Xin cho con, được sống chỉ 1 ngày
Bỏ qua bao nỗi sân si, ganh ghét
Thế giới bao la, lòng đời chật hẹp
Ở bên Người, bình yên thế, được không?
*Tử Huyên vô cảm*
Tình cảm cha mẹ bao la!
Đọc mà nhớ nhà quá!