Hà Nội mình đã vào mùa chưa anh?
Sao em thấy lạnh về se sắt lá
Phố chẳng đông, sân ga cũng thưa người
Bỗng một mình em thấy thật chơi vơi.
Chẳng có ai đèo nhau qua ngõ nhỏ
Chẳng có ai thì thầm câu bỏ ngỏ
Có lạnh không để anh khẽ ôm vào
Có lạnh không trên mắt biếc hanh hao.
Mình xa nhau em chẳng hiểu vì sao
Những con phố chẳng thơm mùi hoa sữa
Chẳng ngọt ngào đôi lứa thưở yêu nhau
Người xa rồi em ôm mãi niềm đau.
Giọt lệ rơi cũng có ngày phải cạn
Nắng Sài Gòn, em chẳng chút bình yên…
*Tử Huyên vô cảm*